Cách đây 04 năm, Trịnh Thị Thu Sương đã trúng tuyển vào ngành Hệ thống Kỹ thuật Công trình Xây dựng (MEP) của Trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM (HCMUTE). Mồ côi cả cha lẫn mẹ, hành trang vào Sài Gòn của Thu Sương chỉ là chiếc ba lô đựng vài bộ quần áo sờn màu và nắm tiền lẻ mọi người giúi vội vào tay trước lúc lên đường.
Bằng tất cả sự cố gắng cùng sự giúp đỡ của mọi người xung quanh, cô bé nhỏ nhắn ngày nào đã trở thành Tân Kỹ sư ngành Hệ thống Kỹ thuật Công trình Xây dựng.
Thu Sương tại Lễ Tốt nghiệp diễn ra vào ngày 22/06/2024
Chia sẻ về động lực vươn lên của bản thân, Thu Sương cho biết: “Thực sự, em không cảm thấy có điều gì là bất hạnh nhất. Bởi em tin, tất cả mọi biến cố từng xảy ra đối với em đều có lý do của nó. Chỉ là, có những khó khăn không bao giờ qua đi. Có thể sẽ không nhiều bạn hiểu được cảm xúc của em. Khi đã 13 năm em chưa được nói chuyện với bố. Đã 9 năm, em chưa được gặp mẹ. Hình ảnh của bố mẹ có thể mờ dần đi trong tâm khảm. Nhưng em luôn thấy trong tim mình còn trống mất một khoảng. Ở trong ký túc xá 8 người, được nghe những cuộc trò chuyện giữa bạn cùng phòng với bố mẹ. Có lúc em thấy lạ lẫm. Có lúc thấy chỗ trống đó như đang nhói lên. Lại có lúc thấy như trên thế giới này chỉ còn bơ vơ một mình mình.
Động lực lớn nhất của em không phải vì muốn khẳng định bản thân. Động lực của em đến từ bố mẹ, đến từ những người từng giúp đỡ em. Những người giúp em nhưng thậm chí còn không quen biết em, không cần em phải đền đáp lại. Và nó cũng đến từ những người từng vỗ vai, nói với em rằng: Bây giờ mẹ mất rồi, cố gắng học hết cấp 3 xong đi làm công ty may, kiếm lấy thằng chồng cho bớt khổ. Cuối cùng mới là vì bản thân em. Em không muốn mình khổ giống như mẹ mình đã từng. Em nghĩ mình xứng đáng được sống trong yêu thương, yên bình.”.
Đến với Sư phạm Kỹ thuật là một cái duyên!
“Em nghĩ nó là một cái duyên. Đầu tiên, em chỉ muốn đi thật xa. Không phải vì em không yêu quê hương Nghệ An của mình. Em chỉ khao khát được gặp thật nhiều người, mở rộng thế giới quan để biết còn quá nhiều cuộc đời khó khăn, bất hạnh hơn mình. Em thích ngành Thú y. Nhưng vào thời điểm đó, em không đủ dũng cảm. Em được một người anh khóa trên gợi ý về Sư phạm Kỹ thuật. Vậy nên em “all-in” vào đây. Bây giờ nhìn lại, em vẫn cảm thấy quyết định vào Sài Gòn, quyết định học Sư phạm Kỹ thuật là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời mình. Từng có cái Tết em không đủ tiền về quê, đúng là có hơi tủi thân thật. Nhưng em chưa bao giờ hối hận cả. Em cảm ơn, vì năm đó em đã quá may mắn khi chỉ thừa 0.06 điểm nhưng vẫn được HCMUTE dang rộng cánh cửa chào đón. Con cảm ơn thầy cô vì đã đối xử với con quá tốt, quá nhân từ.” – Thu Sương chia sẻ.
Khó khăn khi học ngành Kỹ thuật?
“Là một nữ sinh viên trong ngành kỹ thuật, đã nhiều lần em cảm thấy mình không đủ thông minh, không đủ nhạy bén về phần mềm so với các bạn nam. Từ bé đến lớn, do gia đình không có điều kiện, em chưa bao giờ được đi học thêm. Có một điều này, em chưa từng chia sẻ, vì em ngại. Nhưng vào năm 2020, em thi THPT Quốc gia môn tiếng Anh được 4.2 điểm. Em bước vào Trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM giống như một phép màu. Bởi điểm của em chỉ trên điểm chuẩn 0.06 điểm. Thêm vào đó là vốn kiến thức ngoại ngữ ít ỏi.
Vậy em đã vượt qua những mặc cảm và thiếu sót đó như thế nào? Em thực sự không có một câu trả lời chắc nịch nào cả. Em chỉ từ từ cố gắng thôi. Em chấp nhận sự “không đủ nhạy bén” của mình. Thay vào đó, em chăm chú nghe giảng hơn, em ghi chép đầy đủ nhất có thể. Em nghe nhạc và xem phim Âu – Mỹ rất nhiều. Em shadowing nhiều đến mức em thuộc cả lời bài hát với lời thoại phim lúc nào không hay. Em nghĩ đó là cách mà em vượt lên.”.
Sự giúp đỡ từ những người bạn
“Em có rất nhiều các bạn đồng môn là nam. Các bạn không bao giờ chúc mừng em ngày 8/3, ngày 20/10. Nhưng các bạn chưa bao giờ từ chối giúp đỡ em trong học tập, chưa bao giờ phớt lờ đóng góp của em. Các bạn tôn trọng em, hỏi han em bằng cách này hoặc cách khác. Và em cảm thấy điều đó thật tuyệt vời, tuyệt vời hơn tất cả những lời chúc hay món quà. Em trân trọng tất cả những người bạn này và luôn chúc cho các bạn thành công, hạnh phúc trong cuộc sống.”.
Nữ Tân Kỹ sư cũng vui vẻ chia sẻ thêm: “Mặc dù em đi làm với mức lương chưa cao nhưng em không hề tự ti, ngược lại em cảm thấy rất vui vì cảm giác mình được làm việc và kiếm ra tiền từ chính năng lực của mình.”. Sương cũng cho biết thêm sẽ cố gắng dành dụm để năm sau có thể về quê đón Tết.
Tổng hợp: Phòng Truyền thông